icon icon icon

Giờ làm việc: Từ 08h00 đến 22h00 (Cả thứ 7 và Chủ Nhật)

0975045445

Chồng mắc bệnh nan y nhưng mấy tháng nay giấu tôi vì không muốn tốn tiền điều trị

Đăng bởi Admin vào lúc 04/06/2020

     Tôi và anh quen nhau được 3 năm trước khi tiến đến hôn nhân, chúng tôi sống một cuộc sống khá hạnh phúc với một bé trai kháu khỉnh được 1 tuổi rưỡi. Tuy cuộc sống còn nhiều vất vả khi anh đang làm quản lý cho một mỏ than, thường xuyên tăng ca hoặc làm ca đêm muộn, còn tôi sau khi sinh bé thì kinh doanh online tại nhà, phần vì anh xã tôi muốn tôi có thời gian chăm sóc bé nhiều hơn, phần vì ông bà nội ngoại đều đã lớn tuổi lại còn ở xa, vợ chồng tôi không muốn phiền ông bà. Việc buôn bán tại nhà tuy kinh doanh nhỏ lẻ nhưng lượng khách cũng đều đều, phần tiền này để thêm chút tiền bỉm sữa cho cu cậu và tiền rau dưa hàng ngày.

     Ngay từ khi còn yêu nhau, chúng tôi đều có quy tắc như luôn chia sẻ những vướng mắc trong lòng về đối phương, hay những khó khăn trong cuộc sống hàng ngày đều chia sẻ cho nhau nghe vì vậy mà chúng tôi không bao giờ vội vàng nói ra lời chia tay nếu như có xích mích xảy ra. Luôn tôn trọng hai bên nội ngoại như nhau, nếu biếu quà hay biếu tiền thì phải hai phần bằng nhau chứ không thiên vị bên nào… Có lẽ vì áp dụng những điều đó nên chúng tôi hiếm khi to tiếng với nhau.

       Anh là một người chồng người cha hiền lành, luôn chu đáo chăm sóc cho hai mẹ con, dù công việc ở mỏ rất vất vả thường xuyên phải tăng ca về muộn, đợt hè nắng nóng gay gắt, làm việc ở mỏ than rất oi nóng và mệt mỏi nhưng không bao giờ thấy anh kêu than một lời. Mỗi khi ở nhà với vợ, anh luôn chủ động chăm con, đỡ đần tôi việc nhà. Nhưng tôi để ý một tháng trở lại đây sau hôm đưa thằng cu bé đi tiêm, tôi thấy anh đột nhiên trở nên khác lạ, có những lúc anh cáu gắt với con chỉ vì thằng bé tè dầm lên người anh, có những đêm không phải đi tăng ca, tôi thấy anh ra ngoài hiên hút thuốc lá rất lâu mới vào ngủ nhưng toàn ra phòng khách ngủ chứ không ngủ cùng mẹ con tôi, cơm nhà anh ít ăn hơn, hay nếu có ăn thì thường ăn uống rất ít …. Những thay đổi của anh khiến chúng tôi xa cách dần, hay cãi vã với nhau nhiều hơn, anh và tôi còn không thể nào bình tĩnh để ngồi nói chuyện với nhau.

     Trong đầu tôi luôn thường trực suy nghĩ rằng chồng mình có nhân tình bên ngoài, bằng mọi cách tôi để ý, theo dõi chồng từ các mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp xung quanh nhưng không phát hiện được gì. Tình cờ một hôm dọn kho, tôi tìm thấy trong một thùng đồ cũ của anh có một cuốn sổ khám bệnh. Trời ơi, bên trong là bệnh án của chồng tôi, anh ấy bị ung thư phổi. Vậy mà anh ấy giấu tôi bao lâu nay. Nhìn đến 2 chữ ung thư là tôi đã choáng váng mặt mày rồi. Tôi cứ ôm cuốn sổ rồi bật khóc nức nở. Tối chồng về thấy hai mắt tôi đỏ au, gặng hỏi thì anh mới nói: "Em biết hết mọi việc rồi thì anh cũng không giấu em nữa, anh khám sức khỏe định kì tại cơ quan được xét nghiệm ung thu phổi”

     Chỉ vì anh sợ vợ con lo lắng nên không nói. Anh đang nghĩ xem có nên điều trị không, vì điều trị thì rất tốn kém mà hai vợ chồng còn vất vả quá, gia đình hai bên cũng không khá giả gì rồi còn thằng bé, nó còn quá nhỏ, không điều trị thì còn giữ lại được chút tiền cho vợ con sau này.

       Nghe anh nói mà tôi cảm thấy suy sụp, tôi động viên chồng đi xét nghiệm thăm khám vài bệnh viện lớn, anh mới ung thu giai đoạn đầu, bác sĩ cũng nói còn nhiều khả năng điều trị, vợ chồng tôi đều cố gắng điều trị theo phác đồ của bác sĩ.

      Một hôm, tôi cùng chồng đến tái khám tại bệnh viện K, tôi gặp chị, một người phụ nữ hiền lành, phúc hậu đưa mẹ đi khám có giới thiệu cho vợ chồng tôi viên uống Tống Vệ Nhân. Thôi thì cứ thử, có tia cơ hội nào hay lúc đó, chồng tôi uống được sang hộp thứ 3 thì cải thiện sức khỏe hơn trước, ăn uống ngon miệng hơn, trông sắc thái chồng tôi cũng khỏe khoắn, hồng hào hơn trước. Thật may mắn cho gia đình tôi, anh xã được chuẩn đoán ung thư lành tính, kết hợp phác đồ điều trị của bác sĩ, kèm chế độ ăn uống sinh hoạt điều độ và dùng thêm Tống Vệ Nhân, hiện giờ sức khỏe anh xã tôi tiến triển rất tốt.

      Đừng vội từ bỏ- Đó là điều mà tôi muốn gửi gắm tới các bạn qua câu chuyện của gia đình tôi, trong bất cứ hoàn cảnh nào, hãy thật bình tĩnh và lạc quan để vượt qua các thử thách.

     Tôi cũng xin chân thành cảm ơn sự tận tâm của các y bác sĩ tại bệnh viện K, cảm ơn Tống Vệ Nhân đã cứu sống gia đình tôi.