-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-

Bố ơi, nhà mình nghèo quá, con không nằm viện nữa đâu!
Đăng bởi Admin vào lúc 01/06/2020
Câu nói xót xa đến nhói lòng của một cô bé mới chỉ 5 tuổi hiện đang điều trị tại khoa nhi bệnh viện Thăng Long. Ở độ tuổi của em, trong khi các bạn đồng trang lứa đang vui cười nô đùa, tung tăng cắp sách tới trường thì em nằm đây, lấy bức tường làm người bạn, những viên thuốc chai truyền là người đồng hành cùng em hàng ngày qua cơn bệnh tật, bệnh viện chính là ngôi nhà thứ 2 của em.
Em luôn ao ước mình được đi học, được nô đùa với các bạn, được bố mẹ dắt đi chơi, được bố dắt đến trường tham dự lễ khai giảng …Đối với nhiều bạn nhỏ, điều ao ước đó quá đỗi bình thường nhưng với em đó là ao ước lớn lao nhất mà em mong mỏi. Tạm dừng ước mơ đến trường với bạn bè cùng trang lứa, đều đặn từ khi nhập viện, cô bé đã phải tự mình vượt qua những cơn đau do bệnh tật.
Bé Tũn, cái tên âu yếm mà ở nhà bố mẹ hay gọi em, em thích được gọi là Tũn hơn là gọi là Tâm. Tũn là cô bé thông minh, hoạt bát, nhìn ở em toát lên vẻ tươi mới, trong trẻo và đầy lạc quan.
Tũn mắc bệnh viêm phối phế quản khá nặng, do nhà hoàn cảnh, bố mẹ em làm việc quần quật suốt ngày để kiếm tiền cho 3 chị em Tũn đi học nên ít có thời gian chăm sóc con. Tũn hiếu động nhất nhà nên hay đi chơi, đùa nghịch, sau một buổi chơi dầm mưa, Tũn bị ốm, mới đầu em bị ho chảy nước mũi, thở khò khè nhưng không sốt và ăn uống bình thường, nghĩ là con bị sụt sịt do thay đổi thời tiết nên mẹ em đã tự mua thuốc kháng sinh và thuốc ho ở hàng thuốc cho Tũn uống. Uống thuốc mấy ngày không khỏi, Tũn ho nhiều hơn, kèm theo sốt cao, không ăn, bố mẹ vội vàng đưa Tũn vào viện thì tình trạng bệnh đã khá nặng.
Tiền thuốc thang, tiền viện phí hàng ngày lớn, ngoài Tũn bố mẹ còn lo cho 1 chị lớn đang học lớp 4, và một em bé 1 tuổi, đồng lương công nhân ít ỏi của bố và tiền bán hàng hoa quả thất thường của mẹ không đủ để lo cho cả nhà.
Bố thường xuyên tăng ca, tranh thủ giờ ăn hay giờ nghỉ bố đều xin về, vào viện với Tũn. Mẹ thì chăm em cả ngày, giờ có cả bà ngoại lên với Tũn để mẹ còn về nấu cơm, đưa chị đi học và chăm cả em bé út. Tũn biết vậy nên rất ngoan và không đòi hỏi, đau đớn mệt mỏi em cũng không kêu, không khóc. Tũn thấy bố mẹ vất vả, Tũn chỉ hay đòi về nhà vì em sợ tốn tiền.
“Bố ơi, nhà mình nghèo quá, con không nằm viện nữa đâu” là câu mà ngày nào bố đến em cũng nói khiến cho người bố với khuôn mặt khắc khổ ấy trùng xuống, và bất kì ai nghe thấy cũng đều nhói lòng.
Tình cờ đến thăm con 1 người bạn đồng nghiệp cùng công ty, biết được hoàn cảnh của bé, tôi càng thêm đau lòng, và mong muốn được hỗ trợ gia đình bé được phần nào, nhưng bố mẹ Tũn từ chối vì còn biết bao gia đình khác còn khó khăn hơn.
Tâm sự với người chị họ của tôi về câu chuyện của Tũn, chị kể có cho con dùng siro Tống Vệ Nhân để tăng sức đề kháng, hỗ trợ bảo vệ hô hấp khá hiệu quả, con bé nhà chị dùng hết 3 lọ mà khỏe mạnh ăn ngon hơn, ít ho và ốm hơn trước có giới thiệu cho tôi để mang tặng cho bé Tũn uống xem sao. Qua chơi với Tũn, mang cho em ít siro Tống Vệ Nhân và một vài quyển truyện, đồ chơi cho bé, trò chuyện với em mà xót xa, chỉ mong Tũn sớm khỏi bệnh và được đến trường.
Tống Vê Nhân - tăng cường sức đề kháng, bảo vệ hệ hô hấp
Thời gian sau, mẹ Tũn có gọi điện cảm ơn vì Tũn đã khỏe hơn rất nhiều, các bác sĩ nhận định tình trạng sức khỏe Tũn khá tốt, Tũn đã được xuất viện và theo dõi điều trị tại nhà.
Thầm cảm ơn thần may mắn đã mỉm cười với gia đình Tũn, tôi muốn chia sẻ câu chuyện Tũn đến các gia đình có con nhỏ, hãy để ý và theo dõi sức khỏe con trẻ, đừng vội vàng mua thuốc cho con uống, bất kì triệu chứng nào ở trẻ hãy mau cho con đến viện để điều trị tránh tình trạng nguy hiểm không đáng có.
Thật may mắn khi có vị cứu tinh là siro Tống Vệ Nhân đã đồng hành giúp em có thêm đề kháng chống chọi bệnh tật .